Nữ Nhân Của Thị Trưởng - (Chương 28) - Tác giả Phong Dã Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. Truyện Nữ Nhân Của Thị Trưởng - Chương 87 với tiêu đề 'Tái nhập nhà Tô Ninh' nhưng mà nhàn nhạt ưu thương trong lòng bồi hồi như thế nào cũng không tan đi. "Được rồi, đừng thương tâm, suy nghĩ xem chúng ta nên đi đâu ăn chiều?" Tiêu Ý Hàn sủng nịch xoa xoa tóc Tô Truyện Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc - Chương 341 với tiêu đề 'Bầy Cừu Im Lặng' Hiện menu doc truyen. ngoài một khoản tiền hưu kếch xù để lại cho vú Trương thì lão không cho Diêu Lam và Tô Tuấn Hào bất kỳ một đồng nào. Chương 511: Cua anh chàng tội phạm vũ trụ cấp sss (36) *Chương có nội dung hình ảnh Xem ảnh 1 Xem ảnh 2 Phong Quang nghĩ đến hoàng hậu nương nương dịu dàng kia, chỉ thấy thương cho bà ấy. Hiện giờ bà ấy là chủ hậu cung, là hoàng hậu nương nương dưới một người trên vạn người, nhưng ba năm Chương 49: Trượt tuyết. Tô Ninh xuống xe bus, cô muốn ghé ngang tiệm sửa xe của ba ba một chút, mùa đông trời rất nhanh tối, lúc này dọc theo đường một chuỗi đèn đường đã sáng lên, Tô Ninh mặc áo lông trắng của thị trưởng mua cho, chân vội bước nhanh. Rất xa đã thấy Nội dung truyện Nữ Nhân Của Thị Trưởng. Giang Vịnh là vùng thành thị đẹp một cách mộng ảo, mỗi khi màn đêm buông xuống, sương mù trên núi theo làn gió thoảng xâm chiếm lấy bầu trời của thành phố, nếu bạn từ trên cao nhìn xuống, trước mắt luôn là một mảnh mờ ảo. Tổng đề cử Nữ Nhân Của Thị Trưởng. Giang Vịnh là vùng thành thị đẹp một cách mộng ảo, mỗi khi màn đêm buông xuống, sương mù trên núi theo làn gió thoảng xâm chiếm lấy bầu trời của thành phố, nếu bạn từ trên cao nhìn xuống, trước mắt luôn là một mảnh mờ ảo 7wpC. Giới thiệu Dịch giả BlackObs Thể loại bách hợp, 1×1, HE Số chương 94 Chương 2 PN Giang Vịnh là vùng thành thị đẹp một cách mộng ảo, mỗi khi màn đêm buông xuống, sương mù trên núi theo làn gió thoảng xâm chiếm lấy bầu trời của thành phố, nếu bạn từ trên cao nhìn xuống, trước mắt luôn là một mảnh mờ ảo. Tại thành phố tuy tĩnh lặng nhưng không mất đi phần đặc sắc này, xảy ra nhiều câu chuyện tình yêu đẹp đẽ… Thành phố nhỏ này đẹp như cái tên của nó vậy, hai bên đường là những tòa cao ốc ngay ngắn, một dòng sông uốn lượn xuyên qua thành phố, và từ cổ chí kim những đời người chăm sóc thành phố không ngừng nghỉ. Tại mảnh đất phồn vinh nhất trung tâm thành phố, một tòa nhà vàng kim lộng lẫy đứng sững ở đó, đây chính là một trong những nhà hàng phồn vinh nhất Giang Vịnh, nhà hàng lớn Giang Chi Vịnh. Bây giờ là bốn giờ chiều, vốn là thời điểm nhà hàng dọn dẹp, song mọi nhân viên trong nhà hàng đều rất bận rộn, ai ai cũng vắt chân lên cổ mà làm như sắp có đại địch đến. Trang Chủ Truyện Nữ Cường Truyện Nữ Cường hayTruyện Nữ Cường fullTruyện Nữ Cường mớiTruyện Nữ Cường sáng tác [Thập Niên] Xuyên Thành Mẹ Của Vai Ác Thiên Tài Mộc Tử Đồng Chương 196 1686628814 Nhà Trẻ Đệ Nhất Vũ Trụ Trường Nhạc Tư Ương Full 1686628726 Thập Niên 90 Thần Thám Hương Giang Khinh Hầu Chương 842 1686628701 Thập Niên 70 Trở Thành Nữ Xứng Nuôi Con, Làm Giàu Soa Điểm Biến Thành Mỹ Nữ Full 1686627740 Bản Sắc Quân Môn Man Thiếu Khó Cưng Chiều Huỳnh Hạ Tuyệt phẩm Nữ Cường đã hoàn Full Đọc Ngay Thập Niên 70 Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác Tùng Thử Tuý Ngư Full 1686627734 Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố Hồ Đồ Full 1686623035 Vương Phi Báo Thù Gauyeu1402 Chương 40 1686622977 Quỷ Vương Thích Sủng Tiểu Độc Phi Nghịch Thiên Cửu Quân Chương 757 1686621573 Một Thai Hai Bảo Mật Sủng Tiểu Manh Thê Lưu Li Trản Chương 1829 1686614925 [Thập Niên 70] Xuyên Sách Gả Chồng Ngàn Dặm Nguyệt Bán Tường Vi Full 1686603934 Dòng Máu Mafia Vùng Trời Riêng Full 1686603901 Thập Niên 70 Người Mẹ Đanh Đá Đào Hoa Lộ Full 1686603878 Trở Về Thập Niên 60 Cuộc Sống Phấn Đấu Của Kiều Thê Ninh Tiểu Bạch Full 1686603852 Tù Nhân Xinh Đẹp Của Thừa Tướng Rosepea Full 1686603829 Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Điểm Cay Bảo Trang Thành Full 1686603806 Nguyệt Luyến Lạc Hoa Nguyệt Hy Chương 29 1686603783 Thập Niên 80 Danh Viện Quân Hôn Vân Thủy Chẩm Tuyệt phẩm Nữ Cường đã hoàn Full Đọc Ngay Quảng Cáo Tìm Vợ Yêu Hàn Trinh Trinh Full 1686603777 Sống Lại Mang Theo Không Gian Quân Thê Đừng Xằng Bậy Niên Tiểu Hoa Full 1686603713 Phượng Nghịch Thiên Hạ Lộ Phi Full 1686603696 Mau Xuyên Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên Nhất Hồ Long Tỉnh Trà Chương 916 1686603688 Tiệm Tạp Hoá Âm Dương Ô Lãng Lãng Full 1686603662 Hảo Nữ 18 - Hảo Nữ Thập Bát Giá Hoa Lạc Trùng Lai Full 1686603641 Thập Niên 70 Xuyên Thành Vợ Trước Quân Hôn Của Nam Chính Yên Mộng Hiên Full 1686603590 Người Yêu Cũ, Em Đừng Hòng Chạy Thoát Khỏi Tôi Full 1686603589 Tuyệt Sắc Quyến Rũ Quỷ Y Chí Tôn Phượng Quỳnh Chương 2056 1686603485 Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi Ngận Thị Kiểu Tình Chương 1473 1686603440 Yêu Phi, Ngươi Quá Càn Rỡ! Văn Nhã Ai Cập Miêu Full 1686603383 Xuyên Tới Thập Niên 80 Sau Đêm Tân Hôn, Cả Nhà Coi Tôi Thành Bảo Bối Tiểu Kim Hầu Full 1686603308 Lục Yên, Anh Yêu Em Kinh Chập Full 1686603264 Tổng Tài, Vợ Ngài Là Hacker Ngầm TK HàPhan Full 1686603222 Cha Nuôi, Tha Cho Em! Rosepea Full 1686603149 Nữ Phụ Xoay Người Tiến Công Chiếm Đóng Ái Phát Ngốc Đích Tiểu Lung Bao Full 1686603133 Giang Vịnh là vùng thành thị đẹp một cách mộng ảo, mỗi khi màn đêm buông xuống, sương mù trên núi theo làn gió thoảng xâm chiếm lấy bầu trời của thành phố, nếu bạn từ trên cao nhìn xuống, trước mắt luôn là một mảnh mờ ảo. Tại thành phố tuy tĩnh lặng nhưng không mất đi phần đặc sắc này, xảy ra nhiều câu chuyện tình yêu đẹp đẽ…Thành phố nhỏ này đẹp như cái tên của nó vậy, hai bên đường là những tòa cao ốc ngay ngắn, một dòng sông uốn lượn xuyên qua thành phố, và từ cổ chí kim những đời người chăm sóc thành phố không ngừng mảnh đất phồn vinh nhất trung tâm thành phố, một tòa nhà vàng kim lộng lẫy đứng sững ở đó, đây chính là một trong những nhà hàng phồn vinh nhất Giang Vịnh, nhà hàng lớn Giang Chi Vịnh. Bây giờ là bốn giờ chiều, vốn là thời điểm nhà hàng dọn dẹp, song mọi nhân viên trong nhà hàng đều rất bận rộn, ai ai cũng vắt chân lên cổ mà làm như sắp có đại địch giữa sảnh tầng trệt, một người đàn bà mặc đồ chức nghiệp đang đứng, bà ta lạnh mặt lại, nhướng mày quét đi những nhân viên đang làm việc xung quanh, miệng còn không ngừng hối thúc “Nhanh lên, động tác nhanh tay nhanh chân lên một tý, xem xem bây giờ mấy giờ rồi hả?”Sảnh lớn ở lầu 1,2 của nhà hàng kết cấu phức tạp, theo thang cuốn nhìn lên, một người con gái mặc sườn xám màu đỏ đứng dựa trên cái lan can tinh xảo đang liếc nhìn tình hình phía dưới, chỉ thấy cô nhún vai một cách khó chịu, rồi rụt đầu lại quay về gái mặc sườn xám đỏ chạy đến góc, ở đó có một cô gái mặc đồng phục phục vụ đứng đưa lưng về phía cô ấy, cô gái hướng tới rồi hạ thấp giọng nói “Ninh Ninh, ngươi nói xem thị trưởng đến nhà hàng chúng ta cũng không phải lần đầu lần hai rồi, mà sao hôm nay con cọp cái này cứ như uống lộn thuốc, gặp người là chửi thế?”Cô gái gọi là Ninh Ninh nghe thấy ngước đầu lên, dưới đôi mày như vẽ là đôi mắt trong sáng nhìn qua, nàng nở một nụ cười dịu dàng với cô gái mặc sườn xám đỏ, giọng nói dễ nghe lại vang lên “Chăm chỉ làm việc đi, kẻo ngươi cũng bị chửi bây giờ.”Cô gái ấy thè lưỡi với Ninh Ninh một cái, rồi xuống lầu làm việc một cách không tự đại sảnh xa hoa sang trọng ở lầu 1, nhân viên qua lại không ngừng bận rộn, vị giám đốc đại sảnh bị gọi là “cọp cái” đó, chỉ thấy bà ta mang đôi cao gót tận 10 tấc mà vẫn đi lại khắp nơi như thể dưới chân có gió, miệng không ngừng quát tháo.“Giám đốc Lí…” cùng với tiếng gọi lớn, ở cầu thang truyền đến tiếng chạy “Bịch bịch bịch”, mọi người nhìn qua, thì thấy một cô gái cao ráo cũng mặc sườn xám một tay đang che chỗ xẻ ở đùi, vừa chạy gấp đến chỗ giám giám đốc dừng chân lại, xoay người nhíu mày “Chuyện gì? Rối rít thế làm gì?”Cô gái đứng trước mặt giám đốc, hơi thở hổn hển “Giám, giám đốc, cái này, Tiểu Ảnh tự dưng đau dạ dày dữ dội…”“Đau dạ dày? Đau dạ dày thì đi bệnh viện đi, chạy đến kiếm ta làm gì?” Nữ giám đốc tiếp tục nhăn mày, nói xong tự dưng bà ta sực nhớ điều gì đó, tiếp theo lại nói “Tiểu Ảnh? Tiểu Ảnh nào?”“Quách Tiểu Ảnh phụ trách tiếp tân ạ.”Nữ giám đốc lấy tay đỡ trán, cúi đầu suy nghĩ một lúc, rồi vẫy vẫy tay “Đưa người về nhà nghỉ ngơi trước đi.”Cô gái khó xử nhìn giám đốc, nói nhỏ “Vậy, phục vụ bàn cho thị trưởng…”“Cái này không cần cô lo, lo làm việc đi.” Nữ giám đốc hơi bực bội, buổi sáng ông chủ đích thân đến nhà hàng họp nhấn mạnh về mảng nhân viên phục vụ. Trong lòng bà hiểu rõ nhân viên làm việc không chăm chỉ lắm, mà thị trưởng thường đến đây ăn cơm, thái độ làm việc thế này làm sao mà được? Bà nhìn xung quanh, mặt ngày càng giác nữ giám đốc nhìn thấy đám thực tập sinh mới làm gần đây đi lên xuống ở cầu thang, trong đó có một cô gái rất bắt mắt, dáng người cao ráo thon thả, mái tóc dài mượt cột đằng sau, lúc xuống cầu thang cẩn thận nhìn bậc thang, nhìn liền biết là cô gái có gia giáo lại dịu dàng. Nữ giám đốc lấy làm lạ, đám thực tập sinh mấy ngày trước bà có nhìn qua, nhưng sao lại không có ấn tượng gì với cô gái bắt mắt thế nhỉ?Bởi vì Quách Tiểu Ảnh đột nhiên đổ bệnh, làm cho tốp nhân viên tiếp khách được sàng lọc kĩ thiếu mất đi một người. Cho nên, khi nữ giám đốc nhìn thấy Tô Ninh, mắt liền sáng lên, nóng nảy trong lòng lập tức dịu Ninh bị giám đốc đại sảnh kéo một phát lên lầu 2, đến phòng nghỉ ngơi của nhân viên. Đến khi cô bị bắt mặc bộ sườn xám đỏ đứng trước cửa xoay, cô mới thấy khó chịu. Tạm khoan nói một người mới như cô phải đứng tiếp khách, chỉ cái sườn xám này đã khiến cô thấy khó chịu, chỗ xẻ bên đùi quá cao, làm cho bắp đùi thon dài như ẩn như hiện, Tô Ninh đứng bên phải cửa xoay một cách căng thẳng, quay đầu nói nhỏ với cô gái bên cạnh “Tuyết Phi, em thấy khó chịu quá.”Nhậm Tuyết Phi nhìn người bên cạnh không khỏi ngây người ra, Tô Ninh đến nhà hàng không được bao ngày, tính tình ôn hòa ít nói, cả nhà hàng cũng chỉ có cô chơi thân một tý với em ấy, cô biết Tô Ninh là một cô gái xinh đẹp, nhưng cô chưa hề phát hiện ra Tô Ninh khi mặc sườn xám lại có một cảm giác như thế, bình thường mặc đồng phục phục vụ không thấy gì, bây giờ một bộ sườn xám bó thân đã làm lộ rõ khí chất của cô gái này, nếu như bỏ qua nét mặt luống cuống của em ấy thì hoàn mĩ rồi.“Ninh Ninh, đừng căng thẳng quá, em chỉ cần đứng mỉm cười được rồi, một chút khách tới, cứ để tụi chị dẫn khách là được.” Nhậm Tuyết Phi vừa nghĩ cũng không quên an ủi Tô lúc Tô Ninh còn muốn nói gì đó, thì bên ngoài cửa xoay vang lên tiếng còi xe, sau đó thì thấy một số nhân viên cao cấp của nhà hàng mặc đồng phục nghiêm mặt bước ra cửa, Tô Ninh hít sâu vào, trên mặt rất nhanh nở ra nụ cười ngoài cửa xoay đầu tiên đậu một chiếc Audi, toàn thân xe đều là màu đen với biển xe của chính phủ, không cần nghĩ cũng biết là xe của thị trưởng thành phố Giang Vịnh. Còn chưa nhìn kĩ biển xe, mấy người áo đen đã vội bước ra ngoài, chỉ thấy những người này ngay ngắn xếp thành hai hàng đến cửa xoay. Sau đó cửa xe Audi mở ra, một người đàn ông cũng áo vest giày da bước nhanh ra khỏi chỗ lái, hắn nhanh chân vòng đến bên kia của xe, cung kính mở cửa xe, đón một người phụ nữ ra. Người phụ nữ này rất cao, một bộ vest xám đen bó người, dưới chân là đôi giày cao khoảng 5 tấc, mái tóc đen bóng vén đằng sau, cả người phát ra khí chất uy nghiêm lạnh lùng.“Tiêu thị trưởng, mời xuống xe.” Người đàn ông đó vịn phích trên cửa xe, nghiêng người sang bên nói một cách cung Ý Hàn gật đầu với người đàn ông một cái, xuống Ninh đứng bên trong cửa xoay tò mò đánh giá người phụ nữ này, cô đến nhà hàng làm việc chỉ mới 3 ngày, đây là lần đầu tiên cô thấy thị trưởng, cô không ngờ nhân vật đậm chất truyền kì nhất Giang Vịnh lại xinh đẹp trẻ trung như Ninh chăm chú nhìn về phía trước, lâu lắm vẫn chưa hết ngơ ra, mọi hành động của người phụ nữ hơi lạnh lùng này đều hấp dẫn sâu sắc cô, cô đang nghĩ người phụ nữ này rốt cuộc là người như thế nào? Người ấy rốt cuộc có thủ đoạn và năng lực lớn thế nào mới quản lí được cả thành phố lớn như này?“Ninh Ninh… Ninh Ninh” Khi Tô Ninh nghe thấy tiếng của Nhậm Tuyết Phi bên cạnh cô mới sực tỉnh lại, lúc này hàng người thị trưởng đã bước vào trong cửa xoay, mà ánh mắt gần như cháy bỏng của cô đuổi theo thị trưởng đến tận đây, nghĩ đến đây, Tô Ninh đột nhiên thấy xấu hổ, cô vội cúi đầu xuống, không còn dám ngước đầu lên Ý Hàn vẫn biểu cảm nghiêm túc, đang cười mỉm phụ họa chủ đề của người bên cạnh, từ khi bước vào cửa xoay nàng đã phát giác có mấy cặp mắt nóng bỏng đang nhìn chằm chằm mình. Cũng quen rồi nên nàng không mấy để ý, chỉ là khi nàng quay đầu, lại bắt gặp một cặp mắt trong suốt xinh đẹp, nhưng chủ nhân đôi mắt này nhanh chóng đỏ mặt cúi đầu xuống, Tiêu Ý Hàn mỉm cười nhìn cô bé này một cái, sau đó theo sự vây quanh của những người xung quanh đi đến thang mắt nhìn hàng người thị trưởng bước vào thang máy, một số nhân viên tiếp tân vẫn tiếp tục đứng để tiếp khách, Tô Ninh lộ ra vẻ xấu hổ, cho dù là ngài thị trưởng tướng mạo xuất chúng lại khí thế hơn người, nhưng mình cũng không thể nhìn chằm chằm người ta vậy chứ? Buổi chiều tan học, như bình thường, Tô Ninh đi theo mọi người ra cổng trường, quẹo trái không bao xa là trạm xe bus. Lúc này trước trạm khá đông người, Tô Ninh yên lặng lui về sau vài bước, đứng ở chỗ ít nhiên có một chiếc Audi lái tới, ngừng gần trạm xe bus, Tô Ninh và mọi người nhìn qua, lúc này điện thoại cô cũng vang điện thoại, Tô Ninh tươi cười hạnh phúc, cô đi đến chiếc xe, vừa ngồi vào ghế lái phụ vừa ôn nhu hỏi thị trưởng” Sao hôm nay chị rảnh mà đi đón em vậy?”“Dì Ninh Ninh.” Iran ngồi phía sau đột nhiên chồm lên nói, Tô Ninh lại càng giật mình, cô quay ra sau trông thấy Iran đang cười hì hì nhìn mình, còn có dì Hồng cũng đang mỉm cười. Tô Ninh đỏ mặt, nhẹ gật đầu chào dì Hồng, xoa cái đầu nhỏ của thấy xe không khởi động, nó từ ghế sau leo lên trước người Tô Ninh, nhìn sang mẹ của mình, lè lưỡi ra trêu rồi liền trốn vào trong ngực Tô Ý Hàn cũng không quay qua, khóe miệng lại rõ ràng mỉm cười không che giấu được, nàng khởi động lái xe đi…Buổi tối, Tiêu Ý Hàn dẫn ba người đến nhà hàng thường ăn, cả nhà vui vẻ hoà thuận ăn no nê, sau nàng lái xe về căn nhà hết thảy thu thập xong, Tô Ninh nằm trên giường nghiêng đầu nhìn thị trưởng đang chải tóc, nói” Sao hôm nay chị có thời gian rảnh vậy? Dẫn bọn em đi ra ngoài ăn nữa.”“Không thích sao?” Tiêu Ý Hàn theo trong gương nhìn lại Tô Ninh.“Thích chứ, em còn cảm thấy ít khi nào được như vậy.”Tiêu Ý Hàn cười, chải tóc xong rồi nàng cũng tiến vào trong xấu xa bò lên người Tô Ninh, rồi dừng động tác giống như đang nghĩ đến cái gì, nhẹ cau mày nhìn cô.“Làm gì mà nhíu mày?” Tô Ninh kéo dãn lông mày thị trưởng ra, trách yêu.“Muốn nói với em về chuyện công việc sau này của em…” Tiêu Ý Hàn hôn lên khoé môi Tô Ninh, rồi xoay người nằm xuống kéo Tô Ninh ôm vào trong ngực.“Công việc của em?” Tô Ninh thắc mắc hỏi, còn nói” Nhưng em đã tốt nghiệp đâu…”Tiêu Ý Hàn yêu thương vuốt vuốt tóc Tô Ninh.“Lần trước em đến trường tham gia phỏng vấn của đài truyền hình, em rất thích làm việc ở đó?”“Kỳ thật em rất yêu thích, chỉ là bọn hắn nói em không được đào tạo bài bản nên không nhận em.”“Hôm nay tôi kêu Giang Minh Kiệt đến đài truyền hình tìm hiểu, em muốn đến thì đến…” Tiêu Ý Hàn trở nên nghiêm túc, dừng một chút rồi nói tiếp”Nhưng mà em không nên làm phát thanh viên, tôi không muốn em cũng trở thành người của công chúng.”“Ha ha.” Tô Ninh cười khanh khách lên, cô choàng qua cổ thị trưởng, hỏi” chị có lòng tin với em vậy à? Làm sao chị biết em có thể làm tốt chứ?”“Hừ hừ…” Tiêu Ý Hàn nhướng mắt hừ lạnh một tiếng, nói”Cô gái mà tôi chọn trúng có thể kém tố chất vậy sao?”Tô Ninh mím môi, nói” Em không cần chị lo, tự em có thể đi tìm việc, không cần phải dựa vào chị.”“Cái gì gọi là dựa vào tôi? Tôi cũng không có bảo em đến cơ quan chính phủ làm việc…” Tiêu Ý Hàn ôm người Tô Ninh, giảm bớt đèn ngủ đầu giường.“Ai nha, chị làm gì thế?”“Em nói coi làm gì? Ngủ.”“Em,ô ô… Nào có như chị vậy …”Tiêu Ý Hàn cười xấu xa, hôn lên môi Tô Ninh, làm cho cô không thể nói tiếp.***********Sau vài ngày mưa, cây cối hai bên đường đã trở nên xanh tươi, được mưa cọ rửa đường phố càng thêm sạch sẽ. Tiêu Ý Hàn đã vài ngày chưa có trở về nhà, Lục Hạo Vũ cũng bỗng dưng khác thường không còn tiếp tục dây dưa với nay nàng dẫn theo mấy lãnh đạo đi thị sát, thì điện thoại cá nhân chợt vang lên. Tiêu Ý Hàn nhìn thoáng qua, đi ra một bên nghe điện thoại”Ba ba, ta đang bận.”“Khi nào xong đến chỗ ta…” Tiêu Sùng Văn đơn giản nói rõ.“Làm sao vậy? Là mẹ không thoải mái sao?” Tiêu Ý Hàn trầm xuống, nhanh chóng hỏi.“Không có, chuyện làm ăn.”Tiêu Ý Hàn thở dài một hơi, nói”Được, buổi chiều, đến lúc đó ta gọi cho ngài.”Cúp điện thoại rồi, Tiêu Ý Hàn tiếp tục công tác thị sát, trong lòng lại hoài nghi, nàng không đoán ra ba ba đột nhiên gọi nàng trở về bởi vì chuyện gì?3 giờ chiều, Tiêu Ý Hàn xử lý xong công việc liền trở về Lâm Hồ, bước vào phòng làm việc của ba ba rồi mà nàng cũng còn chưa nghĩ ra lý do ba ba gọi mình về.“Gần đây như thế nào? Cùng Hạo Vũ như thế nào?” Tiêu Ý Hàn vừa ngồi xuống, Tiêu Sùng Văn liền hỏi.“Công tác bận rộn, ta đã vài ngày không gặp hắn.”Nghe xong Tiêu Ý Hàn nói, Tiêu Sùng Văn nhíu mày, nghĩ nghĩ nói”Con vẫn là giữ ý định ly hôn với hắn? Cùng con bé sinh viên kia cùng một chỗ?”“Ba ba……” Tiêu Ý Hàn nhăn mặt nhìn Tiêu Sùng Văn“Ngài không phải nói bàn công việc sao?” Tiêu Ý Hàn khó chịu hỏi, nếu biết ba ba lại nói những chuyện này thì nàng sẽ không tới đây.“Con thật sự muốn làm ta và mẹ con tức chết thì con mới vui vẻ sao?” Tiêu Sùng Văn thở dài, lấy ra một cái máy ảnh từ trong ngăn kéo đưa cho Tiêu Ý Ý Hàn thắc mắc nhận lấy, mở máy ảnh lên xem mấy bức hình gần cuối, hiện ra ảnh chụp bầu trời hoàng hôn bao la có mưa rơi, quang cảnh là ở sân bay Giang Vịnh, một cô gái nước ngoài tóc vàng đang bị một người đàn ông ôm vào trong ngực, người đàn ông thì đưa lưng về máy ảnh. Tấm hình kế tiếp là lúc người đàn ông đã xoay người lại, hắn đang ôm hôn cô gái kia. Tiêu Ý Hàn buông máy ảnh ra, trên mặt hiện lên vẻ mỉm cười, trong lòng nghĩ, lá gan của Lục Hạo Vũ thật là càng lúc càng lớn, tại địa phận thành phố Giang Vịnh cũng không biết chú ý xung quanh một chút.“Con còn cười được?” Tiêu Sùng Văn không nghĩ tới Tiêu Ý Hàn sẽ phản ứng như thế, hắn nghiêm giọng nói” Đây là chồng của con đang ngoại tình a..”“Ta đã sớm biết, chỉ là không nghĩ tới cô gái này nhanh như vậy đã tới đây.”Tiêu Sùng Văn nhìn Tiêu Ý Hàn đang bình tĩnh, hắn thật không biết con gái mình là lòng dạ sắt đá hay thật không có cảm tình với Lục Hạo Vũ? Không đợi hắn nói chuyện, chợt nghe Tiêu Ý Hàn nói” Chuyện này càng đơn giản, ta coi hắn còn có gì để nói, hắn có muốn không ly hôn cũng không được rồi.”“Con là có tư tưởng kiểu gì vậy?” Tiêu Sùng Văn hoàn toàn không lý giải được cách suy nghĩ của con gái, hắn nặng nề thở dài, còn nói” Nếu Lục Hạo Vũ đã làm ra chuyện như vậy, ta cũng sẽ không ép buộc con ở bên hắn để chịu uỷ khuất. Nhưng mà, Tiêu Ý Hàn, ta cho con biết, chuyện con cùng đứa nhỏ kia, ta kiên quyết sẽ không đồng ý.”“Ba ba, ta đã nhanh sắp 40 tuổi, chẳng lẽ ta không biết chọn lấy hạnh phúc của ta sao?” Tiêu Ý Hàn bất đắc dĩ nhìn Tiêu Sùng Văn, nàng trì hoãn khẩu khí nói tiếp” Vấn đề này ta cũng kiên quyết sẽ không nhượng bộ, bất luận các ngươi có đồng ý hay không với ta cũng không quan trọng.”“Ngươi….Đây là cái thái độ gì?” Tiêu Sùng Văn mở to mắt tức Ý Hàn quay sang chỗ khác không nói lời nào, tay cầm túi xách giống như chuẩn bị rời đi.“Nếu muốn sống cùng nó, trừ phi ngươi không muốn làm thị trưởng.”“Ta vốn cũng không hứng thú với công việc này, ba ba… Chúng ta đã nói qua rất nhiều lần về chuyện này. Từ nhỏ đến lớn, ngài trải đường bắt ta đi theo quy củ, chịu qua chuyện uỷ khuất kia ta cũng không muốn nhắc lại. Nhưng mà, lúc này đây xin ngài không cần phải một lần nữa vượt mức qua đời sống tình cảm của ta.”“Ngồi ghế thị trưởng vài năm, ngươi nghĩ cánh mình đã thật sự vững chắc? Ngươi có nghĩ tới một khi chuyện của các ngươi bị đưa ra ngoài ánh sáng thì với thân phận của ngươi sẽ có hậu quả gì không? Chẳng lẽ ngươi muốn cho Iran sống cả đời với hai người phụ nữ?” Tiêu Sùng Văn nặng nề nói, hắn thật không hiểu tại sao con gái của mình lại biến thành cái dạng này, thích gì không nói tại sao lại đi yêu thích một cô gái.“Những chuyện này ta sẽ xử lý tốt, nếu như ngài không có chuyện gì nói nữa thì ta muốn trở về thăm mẹ.” Đối với ba ba đang phẫn nộ Tiêu Ý Hàn cũng không thèm để ý chút nào, nầng cầm túi xách đứng Sùng Văn nhìn con gái của mình, nói gì cũng không xong, hắn chỉ chỉ máy ảnh trên bàn, nói” Cái này ngươi mang về, ta không quan tâm khi nào ngươi cùng Hạo Vũ ly hôn, nhưng quyền giám hộ Iran tuyệt đối không để rơi vào tay nhà họ Lục.” Dứt lời, hắn khoát Ý Hàn đi đến cửa phòng làm việc, nàng nắm tay cầm cửa nghĩ gì đó, lại quay đầu nói với ba mình” Ba…Trong lòng ta biết rõ mình đang làm gì, cũng có chừng mực. Xin ngài đừng lại đi làm những chuyện vô vị, đừng đi làm phiền Ninh Ninh, ngài cũng biết em ấy vẫn còn là sinh viên.” Nói dứt lời nàng khẽ gật đầu mở cửa đi ra ngoài, để lại Tiêu Sùng Văn cùng vẻ mặt đầy kinh ngạc.……Tiêu Ý Hàn rời khỏi văn phòng ba ba thì trở về nhà, lần trước sau khi mẹ nàng xuất viện đã làm thủ tục về hưu, mẹ nàng cũng đã muốn 60, bởi vì sức khoẻ mà tiền tài cùng địa vị dù có muốn tiếp tục nữa cũng không Ý Hàn về nhà thăm mẹ một lúc, hai người chỉ đơn giản hàn huyên chút ít việc nhà. Mấy năm gần đây, thân thể của mẹ nàng không tốt, nàng cũng không muốn nói chuyện mình ly hôn cho mẹ nghe, đối với sự xuất hiện của Ninh Ninh càng không muốn nói. Không phải là nàng muốn giấu diếm, chẳng qua nàng cảm thấy mình đã đến cái tuổi này, chuyện riêng của nàng cũng không cần ba mẹ quan tâm làm khỏi nhà, Tiêu Ý Hàn nhanh chóng lái xe về Giang Vịnh, trên đường nàng gọi điện “báo cáo” cho Tô Ninh hành trình của mình, giờ cũng là giờ cơm tối, Tô Ninh đang cùng Iran và dì Hồng ăn tối. Tiêu Ý Hàn dặn dò vài câu, nói cho Ninh Ninh biết tối nay mình trở về liền cúp điện lái vào thành phố Giang Vịnh, Tiêu Ý Hàn nhét headphone vào tai, rồi nhấn số gọi cho Lục Hạo Vũ.“Là ta.” Điện thoại chuyển được Tiêu Ý Hàn lạnh lùng bên kia có chút ầm ĩ, Lục Hạo Vũ nói to”Chờ một chút”. Tiếp theo vang lên tiếng bước Ý Hàn lái xe về nhà cũ của mình, không lâu sau Lục Hạo Vũ lên tiếng” Hàn, ta đang tiếp khách hàng bên ngoài, có chuyện gì sao?”“Ta không quan tâm ngươi hiện tại ở đâu, đang làm cái gì. Lập tức trở về nhà, ta có chuyện muốn nói với ngươi.“……” Đối phương do dự một chút, có chút khó xử nói”Hiện tại thật sự đi không được.”“Thật sự đang tiếp khách hàng sao? hay là cùng cô bạn gái nước ngoài của ngươi?” Tiêu Ý Hàn nhàn nhạt hỏi ra những lời này, nàng cũng không đợi Lục Hạo Vũ phản ứng, giọng điệu thường thường còn nói”sau này có rất nhiều thời gian cho các ngươi một chỗ, ta đã sắp về tới nhà, cũng mời ngươi trong vòng nửa tiếng mau trở về. Ngươi biết, ta cũng không có nhiều thời gian rảnh.” Dứt lời, nàng liền cúp điện thoại. Tô Ninh bị giám đốc đại sảnh kéo một phát lên lầu 2, đến phòng nghỉ ngơi của nhân viên. Đến khi cô bị bắt mặc bộ sườn xám đỏ đứng trước cửa xoay, cô mới thấy khó chịu. Tạm khoan nói một người mới như cô phải đứng tiếp khách, chỉ cái sườn xám này đã khiến cô thấy khó chịu, chỗ xẻ bên đùi quá cao, làm cho bắp đùi thon dài như ẩn như hiện, Tô Ninh đứng bên phải cửa xoay một cách căng thẳng, quay đầu nói nhỏ với cô gái bên cạnh “Tuyết Phi, em thấy khó chịu quá.”Nhậm Tuyết Phi nhìn người bên cạnh không khỏi ngây người ra, Tô Ninh đến nhà hàng không được bao ngày, tính tình ôn hòa ít nói, cả nhà hàng cũng chỉ có cô chơi thân một tý với em ấy, cô biết Tô Ninh là một cô gái xinh đẹp, nhưng cô chưa hề phát hiện ra Tô Ninh khi mặc sườn xám lại có một cảm giác như thế, bình thường mặc đồng phục phục vụ không thấy gì, bây giờ một bộ sườn xám bó thân đã làm lộ rõ khí chất của cô gái này, nếu như bỏ qua nét mặt luống cuống của em ấy thì hoàn mĩ rồi.

truyen nu nhan cua thi truong